Bài giảng Vợ chồng A Phủ – Cô Thúy Nhàn (giáo viên)
Đề bài: Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Tô Hoài là một trong những nhà văn xuất sắc nhất của nền văn học Việt Nam. Trước cách mạng, các tác phẩm của ông thiên về loài vật và cuộc sống của những người dân nghèo. Sau cách mạng, sáng tác của ông tiếp tục khai thác cuộc sống của nhân dân, nhưng ông đi sâu vào quá trình họ đổi đời, đi từ bóng tối ra ánh sáng. Nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ là nhân vật tiêu biểu cho phong trào đó. Quá trình đi từ đau khổ đến hạnh phúc ấy đã cho thấy sức sống tiềm tàng, mãnh liệt của nhân vật này.
Vợ chồng A Phủ ra đời khi Tô Hoài cùng đơn vị bộ đội tiến vào giải phóng Tây Bắc, việc có dịp tiếp xúc, tìm hiểu về số phận của những con người nơi đây đã lâu chính là chất xúc tác giúp ông viết. vì vậy công việc này. Câu chuyện này cũng được lấy cảm hứng từ cuộc sống của một cặp vợ chồng người Mông, vì vậy câu chuyện rất thực tế.
Tôi là nhân vật trung tâm của tác phẩm, bắt đầu với hình ảnh một cô gái làm việc thất thường, làm việc theo thói quen, làm việc vô cảm, không ngừng nghỉ từ sáng đến tối. Chỉ có như vậy, Tô Hoài mới đi ngược thời gian, tái hiện chân dung tôi trước đây. Tôi là một cô gái trẻ yêu đời và có tài năng. Vì xinh đẹp lại có tài thổi sáo nên nhiều chàng trai cùng thổi sáo với Mị. Không chỉ vậy, tôi còn là một cô gái yêu tự do, yêu lao động. Món nợ cha để lại lâu ngày dẫn đến nguy cơ cô phải làm dâu con nợ nên cô liền xin cha đừng bán mình mà sẽ làm lụng vất vả để trả nợ dần. Tôi hội tụ đầy đủ trong mình những yếu tố để tận hưởng một cuộc sống bình yên và hạnh phúc. Nhưng thực tế thì ngược lại, nhiều bất công nàng đã bị A Sử bắt đi và trở thành con dâu của chủ nợ. Kể từ giây phút đó, cuộc đời cô bước vào chuỗi ngày đen tối và bi kịch. Phải làm việc quần quật ngày đêm, bị bóc lột đến tận xương tủy, công việc chồng chất khiến chị không có thời gian nghỉ ngơi. Dường như cô đã mất hết niềm tin vào cuộc sống khi bị bóc lột về thể xác và hành hạ về tinh thần. Nhưng không, thiên nhiên là một cô gái tràn đầy sức sống, chỉ cần có chất xúc tác, niềm hi vọng ấy sẽ bùng lên mãnh liệt, và điều đó được Tô Hoài tái hiện trọn vẹn qua hai lần: Đêm tình mùa xuân và Đêm tình mùa xuân. Đêm tình nhân cứu A Phủ.
Đêm tình mùa xuân là cuộc nổi loạn đầu tiên của tôi, cuộc nổi loạn đầu tiên của tôi. Có nhiều yếu tố khác nhau đã ảnh hưởng đến tâm lý của cô ấy khiến cô ấy thực hiện cuộc nổi loạn đầu tiên này. Trước hết là không khí mùa xuân rực rỡ tươi vui, những bộ váy mèo sặc sỡ trải dài trên sườn núi, tiếng trẻ con nô đùa ngoài sân. Mùa xuân gắn liền với cuộc sống, với tình yêu, với không khí mùa xuân đã tác động phần nào đến tâm lý của tôi. Nhưng không khí xuân thôi thì chưa đủ, chất xúc tác tiếp theo chính là men rượu. Tôi cũng uống rượu như mọi người, nhưng không phải để mừng năm mới mà uống từng bát, uống như để quên đi những cay đắng, nhọc nhằn, để quên đi những đau khổ cả về thể xác lẫn tinh thần. mà tôi phải chịu đựng. Rượu là chất xúc tác mạnh mẽ để tôi nổi loạn, chối bỏ thực tại, quay về quá khứ. Nhưng quan trọng nhất là tác động của tiếng sáo. Tiếng sáo dần hiện ra, tiếng sáo hiện ra ngoài đỉnh núi, tiếng sáo gọi bạn về làng làm tôi nhớ đến tiếng sáo của tôi năm xưa – tiếng sáo gắn liền với quá khứ tươi đẹp. Sự thu hẹp khoảng cách của tiếng sáo thực chất là quá trình chuyển hóa từ âm thanh của thiên nhiên, ngoại cảnh thành tiếng gọi của tâm hồn tôi. Tiếng sáo chính là yếu tố quan trọng nhất khơi dậy sức sống và khát vọng hạnh phúc của em trong đêm xuân tình ái.
Sau khi nghe tiếng sáo, tôi phủ nhận thực tại và nhớ về quá khứ tươi đẹp. Nhưng thực tế phũ phàng của cuộc sống, như một sợi dây vô hình giữ tôi lại, khiến tôi bất chợt quay vào phòng, dường như tôi vẫn chưa sẵn sàng cho cuộc trốn chạy này. Chỉ đến khi đưa tay nhìn ô vuông cửa sổ, nhìn ra ngoài chỉ thấy trăng trắng mờ ảo, không biết là sương hay là nắng, tôi mới thực sự thoát khỏi sự đeo bám của thực tại. Cô lại thấy lòng mình xao xuyến, cô muốn ra ngoài, cô muốn giao tiếp với mọi người. Đồng thời, cô cũng hy vọng nếu bây giờ trong tay có một nắm lá, ăn vào sẽ chết chứ không thể tiếp tục cuộc sống này. Và đúng lúc ấy, tiếng sáo lại hiện ra đầy ý nghĩa, tiếng sáo đã biến sự phản kháng của tôi thành hành động: Tôi muốn ra ngoài, thắp đèn bằng mỡ, tôi xách váy chuẩn bị ra ngoài. . Tất cả những việc làm đó đều thể hiện tấm lòng có khát vọng sống mãnh liệt. Tuy nhiên, tất cả đã bị chặn lại bởi hành động dã man của A Sử, hắn trói Mị vào cột điện. Nhưng A Sử chỉ trói được xác chứ trói được hồn, hồn Mị đã thoát ly thực tại thành công.
Sau cuộc nổi dậy trong đêm tình mùa xuân thất bại, Mị tiếp tục rơi vào trạng thái tê liệt, tiếp tục cuộc sống “lui như rùa ở một xó”. Nhưng với sự xuất hiện của A Phủ và việc A Phủ bị trói cho đến chết đã đánh thức trong Mị tình yêu và khát vọng sống. Hàng đêm Mị vẫn tự tay nhóm lửa, Mị không để ý đến A Phủ nhưng đêm ấy là một đêm rất khác, Mị thấy những giọt nước mắt lăn dài trên hốc mắt sâu thẳm của Mị. Giọt nước mắt ấy đã tác động mạnh đến tôi, nhắc nhở tôi rằng mình đã từng bị trói và khóc như vậy nhưng không ai để ý. Giọt nước mắt ấy cũng khơi dậy trong cô bé sự thương cảm, than thở “Trời ơi, nó bắt người ta phải trói cho đến chết” “người đó để làm gì?”. Cùng với sự đồng cảm là sự phẫn nộ, khi tôi nhận ra sự tàn ác của gia đình thống đốc. Ta thoát khỏi sự mơ hồ trong nhận thức về kẻ thù, đây là bước đầu nâng cao ý thức phản kháng, vùng lên đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác.
Với tấm lòng bao dung, vị tha, tôi cảm thấy “mình là phụ nữ, nó bắt mình về ngôi nhà ma của nó rồi thì chỉ biết chờ ngày đổ xương ra máu” nên tôi đã đi đến quyết định. cao thượng, Mị cầm dao cởi trói cho A Phủ. Hành động ấy tuy nhanh gọn nhưng rất hợp tình hợp lý, bởi đó là hành động của lòng nhân ái, sẵn sàng hy sinh vì người khác. Sau khi cứu A Phủ, Tô Hoài đã rất tinh tế khi miêu tả Mị đứng trong bóng tối vì hành động vừa làm. Sau cuộc nổi dậy này, Mị tiếp tục thực hiện cuộc nổi dậy lần thứ hai để tự cứu mình: “A Phủ thả tôi đi” “Tôi chết ở đây” dũng cảm, chủ động, Mị đã tự cứu mình. . Tiếng gọi A Phủ của Mị không chỉ là giao tiếp mà còn là tiếng gọi của tự do, tiếng gọi của hạnh phúc. Hai con người khốn khổ đó đã cùng nhau trốn chạy để xây dựng cuộc sống mới, cuộc sống tự do hạnh phúc.
Hành động đột ngột và quyết liệt của tôi cho thấy tôi đã cắt bỏ xiềng xích hữu hình đang giam giữ A Phủ để giải cứu đồng loại, đồng thời cũng cắt bỏ xiềng xích vô hình của thần quyền để giải thoát cho chính mình. Nếu đêm tình mùa xuân gắn với khát vọng hạnh phúc thì đêm đông cứu A Phủ lại gắn với khát vọng tự do ở Mị – một con người tưởng như đã hoàn toàn bị nô lệ.
Bằng ngòi bút tinh tế, miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật đã mang lại cho Tô Hoài nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật một cách tài tình. Đồng thời, hai sự trỗi dậy đó cũng cho thấy sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị. Qua đó cũng cho thấy nét mới trong chủ nghĩa nhân đạo của Tô Hoài, ông đã phát hiện và đánh giá cao vẻ đẹp của sức mạnh tiềm tàng, mãnh liệt ở những con người khốn khổ. Đồng thời thể hiện niềm tin, sự lạc quan vào tương lai tươi sáng đối với những con người có số phận bất hạnh.
Xem thêm các bài văn mẫu lớp 12 ôn thi THPT Quốc gia:
viet-bai-lam-van-so-5-lop-12.jsp
Các chuyên đề lớp 12 khác
Danh Mục: Ngữ Văn
Web site: http://kiengiangtec.edu.vn/